Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

Đánh mất chính mình để tìm thấy chính mình (Phần 1)


                                                                                                            Tác giả: Anthony De Mello

                                                                                                          Việt dịch: Phạm Thu Hương
Nào, hãy cùng quay lại câu nói kỳ diệu đó trong Phúc Âm–đánh mất chính mình để tìm thấy chính mình. Câu nói đó được tìm thấy trong hầu hết tài liệu tôn giáo, trong tất cả kinh sách ẩn tu, tâm linh và tôn giáo.
Làm thế nào mà một người đánh mất chính mình được?
Bạn đã bao giờ thử làm mất cái gì chưa? Đúng thế, bạn càng cố gắng thì nó càng khó. Khi bạn chẳng cố gắng làm mất thì lại mất. Bạn mất cái gì đó khi bạn không biết.
Vâng, thế làm sao một người chết đối với chính mình được?
Chúng ta đang nói về cái chết, không phải là tự tử. Chúng ta không nói tới giết chết cái tôi nhưng nói tới chết. Làm đau đớn cái tôi, làm đau khổ cái tôi, là tự thất bại. Điều đó phản tác dụng.
Bạn chẳng bao giờ biết chỉ một mình bạn như là khi bạn đang đau đớn. Bạn chẳng bao giờ tập trung vào chính bạn như là khi bạn sầu não.
Bạn chẳng bao giờ sẵn sàng để quên chính mình như là khi bạn hạnh phúc. Hạnh phúc giải thoát bạn khỏi cái tôi. Chính đau khổ, đau đớn, khốn khổ và phiền muộn mới trói bạn vào cái tôi.
Hãy xem bạn ý thức những cái răng của mình ra sao khi bị đau răng. Khi không bị đau răng, bạn chẳng nhận thức là mình có răng, hoặc tương tự như thế, chẳng ý thức mình có đầu, khi bạn không bị đau đầu. Nhưng sẽ rất khác biệt khi bạn nhức đến chẻ cái đầu.
Vì thế, hoàn toàn sai lầm, hoàn toàn nhầm lẫn khi nghĩ rằng cách xóa bỏ cái tôi là gây ra đau đớn cho tôi, đi tới kiêng cử, hành xác , như là là cách hiểu truyền thống.
Xoa bỏ cái tôi, tôi chết đối với chính tôi, làm mất cái tôi, là thực sự hiểu bản chất của cái tôi.
Khi bạn làm điều đó, cái tôi sẽ biến mất, sẽ tiêu tan.
Giả sử có một người nào đó đi vào phòng tôi.
Tôi nói, “Vào trong đi. Tôi có thể biết anh là ai không?”
Người đó trả lời, “Tôi là Napoleon.”
Tôi bảo, “Không phải Napoleon…”
Người đó nói, “Hoàn toàn đúng. Bonaparte, Hoàng đế nước Pháp.”
“Ô, có nhiều chuyện ta không biết!” Tôi nói, ngay cả khi tôi đang nghĩ thầm, “Mình nên hành xử với anh này cẩn thận.”
(Còn tiếp..)
Phạm Thu Hương dịch

Losing Yourself to Find Yourself (Part 1)

Lets get back to that marvelous sentence in the gospel about losing oneself in order to find oneself. One finds it in most religious literature and in all religious and spiritual and mystical literature.
How does one lose oneself? Did you ever try to lose something? That’s right, the harder you try, the harder it gets. It’s when you’re not trying that you lose things. You lose something when you’re not aware. Well, how does one die to oneself? We’re talking about death now, we’re not talking about suicide. We’re not told to kill the self, but to die. Causing pain to the self, causing suffering to the self would be self-defeating. It would be counterproductive. You’re never so full of yourself as when you’re in pain. You’re never so centered on yourself as when you’re depressed. You’re never so ready to forget yourself as when you are happy. Happiness releases you from self. It is suffering and pain and misery and depression that tie you to the self. Look how conscious you are of your tooth when you have a toothache. When you don’t have a toothache, you’re not even aware you have a tooth, or that you have a head, for that matter, when you don’t have a headache. But it’s so different when you have a splitting headache.
So it’s quite false, quite erroneous, to think that the way to deny the self is to cause pain to the self, to go in for abnegation, mortification, as these were traditionally understood. To deny the self, to die to it, to lose it, is to understand its true nature. When you do that, it will disappear; it will vanish. Suppose somebody walks into my room one day. I say, “Come right in. May I know who you are?” And he says, “I am Napoleon.” And I say, “Not the Napoleon . . .” And he says, “Precisely. Bonaparte, Emperor of France.” “What do you know!” I say, even while I’m thinking to myself, “I better handle this guy with care.”
(To be continued..)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét